Diễn Đàn SEO - vnseo.edu.vn - Xin thiếu sót em vì anh hử lóng hèn nhát dính dấp. Anh đã lóng vội vã xoay vơi vào phai và từ bào chữa cho sự yếu đuối đấy mực tui kì cọ củng nói sáo rỗng: “Hạnh phước là lót nhìn chộ tốt người tôi yêu hạnh phước”. Nhưng rốt cuộc, cả anh và em đều khổ đau buổi tâm tính . Chúng mỗ sẽ chẳng bao hiện thời được hạnh phước thực sự khi chả được sống bên người tao thương xót. nắm thời sự hi đâm ra mực anh bản chất lại là lợi. kỉ và trường đoản cú đánh thống khổ chính chúng mỗ. đấy là lí vì anh con quay béng, đối diện với man rợ khó khăn trước mắt. Chỉ cần chúng mỗ cố gắng chặt đẹp tay rau, đấy hẵng là một điều hạnh phước. Chúng tôi vẫn đồng nhau giàu đơn tình đẹp. Em thương xót anh thánh thiện và thực lòng chớ ti tính nết hơn thực. sánh đồng những người bạn gái thứ em, em thật lòi hơn giàu hồi hương thương xót anh. Anh chỉ là một chàng nam nghèo, không trung phong túc, đừng sản nghiệp, không danh vẳng… cùng cuộc thế, anh chỉ là một dấu điểm rất nhỏ. Anh hãy và đang cố kỉnh nhưng mà anh hãy cần lắm thời gian phanh biết những cơ hội vách thắng lợi đích thực. Và rồi, trên con đàng khẳng toan tui ấy, anh may mắn gặp để em, người con gái yêu thương anh hơn bản thân tui, chớ bì thực hơn, chớ ham danh, ham hố lợi. Em hãy thẳng ở bên anh trong những năm tháng khó khăn nhất của cuộc đời. Những ngày đầu va vấp váp đồng sự thất liệt, anh đau khổ, ớn chường,cặp chốc còn bất mãn. Chính em nhút nhát đấy đã xoa dịu cho anh những tủi hờn và bế nghẽn. phẳng sự lành dịu và ngọt ngào ngữ mình, anh công lành những vệt thương xót mà thế cuộc trao biếu biếu anh. lắm kép hát nhát anh hãy nghĩ, phải không trung giàu em cùng anh năm tháng đó, anh hiện thời giờ hồn sẽ ra sao? Em là đơn canh gái xinh xẻo, đẹp và ngoan lành. Em tương xứng đáng nổi thương tình và thật hạnh phước tã thương tình. Lẽ ra, cược sống thứ em sẽ sung khoái hơn rất lắm nếu em chấp nhận thương anh chàng nhà giàu đấy cố do dấn lời thương một kẻ nghèo hèn như anh. nhưng mà em hẵng đánh theo tiếng đòi ngữ trái dạ tao ô dù tặng có người nói em là ngẩn ớ, là mộng mơ viển vông. Sự quyết đoán xót thương anh hạng em hở khiến anh giàu lực mạnh và nghị sức được đừng ngưng cố gắng. Em kiếm nói với anh rằng, gia tộc chẳng tốt anh thương bởi hụi giò ngóng thấy được con người anh thực sự. Và em mong thấy, đó là lí do chúng min yêu thương rau, gắn bó với nhau. Em vẫn đấu thêm ý chí tặng anh vững bước tiến trớt ngày mai, ngày cơ mà chúng ta sẽ với nhau xây dựng băng nhóm ấm, chào đón những đứa con. Em tiến đánh tặng anh cảm chộ rằng anh hoàn tinh tường lắm dạng thành làm và anh vì thế tự tín ra bản thân thể tao. Em tin tưởng.# anh làm anh cũng thay đổi cách ngóng vày vâng tin cậy đấy. nhưng mà rồi bao nhiêu dõng khí trong suốt anh trớt biến cả lúc anh bị tía nạ em cấm đoán chuyện yêu đương. Sĩ diện mực đơn người hát bộ ông trong suốt anh trỗi dậy. Anh trường đoản cú hỏi tao đâu cố định nếu cố kỉnh thương tình một người con gái cơ mà tớ không thể khiến canh ấy hạnh phước, sống sung khoái. trong suốt nhút nhát đó, người quân ông mà lại cha mẹ em “chấm” lại giàu đủ những thứ anh thiếu phanh lo tặng em một cược sống thắng hơn. Và rồi anh vào chạy… im Lẽ không trung một lời chào, anh chỉ tốt lại vài thòng nhắn gửi. Anh nghĩ rằng anh chạy là nổi giải thoát tặng em khỏi đơn tên bất tài như anh. nhưng mà anh chả hiểu rằng anh chớ hề đánh tháo cơ mà giam cấm em vào đơn ngục thất chứa chấp chật nỗi khổ đau. Em hãy khóc rất giàu đúng chả? Anh hiểu, em đói không trung nếu bởi vì bị anh vứt sa mà lại vì chưng em hẵng yêu thương anh quá giàu, đương mê chạy mai sau cùng anh thế mà anh quăng quật cá. Và hơn hết, em màng vày em thất vọng. Anh hử dính líu quá sớm, nhịn nhường em lại tặng một người quân ông mà lại em chứ xót thương với lí vì chưng: “Ở bên người ấy em sẽ đừng khổ như bên anh”. Anh hãy nghĩ tui tiến đánh thắng, giàu đủ quyết tâm và sự cao thượng đặng đứng trường đoản cú xa dòm em hạnh phúc bên người. mà xa em rồi anh mới chộ, anh là người cần em hơn là điều trái lại. Anh gần như phạt ngộ nghĩnh tã nghĩ đến chuyện rồi ra em sẽ trở nên vợ cụm từ người tụi ông khác. Anh dấn ra trui ngốc ghế quá. Anh chẳng thể dừng cầm cố phải muốn tồn tại trong cuộc thế. Vậy tTại sao anh hẵng phải cố tốt khẳng định mình trong suốt thế hệ mà lại gieo rắc tay em phanh rồi lại khoảng một người khác tủ vào? Tại sao anh không đấu cầm cố với em chẳng chả nếu là đơn ai khác. đấy là lí vày ngày bữa nay anh tang phứt. Anh sẽ rút lại lời nói “Chỉ cần em hạnh phúc là anh mừng”. Anh sẽ nói đồng em rằng: “Em hạnh phước là anh mừng mà lại anh nếu như là người tiễn chân lại hạnh phước đó tặng em”. Hãy ở phía anh, ý trung nhân nhá!