QC Review Truyện Bánh Răng

Thảo luận trong 'Quảng cáo tổng hợp' bắt đầu bởi anhnguyenflypro, 2/4/21.

  1. anhnguyenflypro PageRank 1 Member

    Tham gia ngày:
    29/10/18
    BÁNH RĂNG
    Tác giả: Tuyên Trúc
    Thể loại: Hiện đại, nghiệp giới tinh anh, nhà ngoại giao tài giỏi x phóng viên mảng xã hội, #SỦNG_NGỌT, lâu ngày sinh tình, thâm tình, HE
    Độ dài: 50 chương
    Tình trạng: Hoàn edit (có Pass nhưng dễ)
    Sa Khinh Vũ giống như một chiếc cưng chiều cô vợ quân nhân bánh răng nhỏ, vào ngày cô chào đời, bánh răng ấy cũng bắt đầu chuyển động với quỹ đạo của riêng mình. Trên con đường dài mãi chẳng tới đích, bánh răng nhỏ luôn có một bánh răng lớn mang tên Lận Thần ở cạnh. Tuy chẳng phải luôn đồng hành bên nhau nhưng bánh răng nhỏ đã rất nhiều lần được bánh răng lớn dẫn lối trong những lúc hoang mang.
    Ngày ấy, hai bánh răng vẫn chưa khớp được với nhau nhưng giữa chúng đã tồn tại một sự đồng điệu không tên. Rồi đến một lúc nào đó, khi bánh răng nhỏ và bánh răng lớn điều chỉnh được quỹ đạo của mình, chúng sẽ khớp lại và cùng nhau đồng hành suốt chặng đường dài phía trước, tạo nên nhịp điệu hoàn hảo nhất.

    Sa Khinh Vũ từ nhỏ đã chơi với một đám bạn thân, trong đó có Lận Yên, mà Lận Thần là anh trai của cô ấy, vậy nên Sa Khinh Vũ cũng coi như quen Lận Thần từ tấm bé. Lận Thần hơn đám bọn cô 7 tuổi, còn có phần nghiêm khắc. Trải qua bao lần bị Lận Thần mắng, Khinh Vũ và đồng bọn đã sở hữu một nỗi sợ được gọi là “anh Thần”.
    Sau này lớn lên rồi, làm phóng viên, tiếp xúc với nhiều nhân vật lớn nhưng Sa Khinh Vũ vẫn sợ Lận Thần như vậy. Một lần, cô được cử tới Bắc Kinh làm việc nhưng chưa kịp làm gì thì phòng trọ của cô đã “may mắn” được trộm ghé thăm. Cuối cùng, vòng một vòng lại vòng tới định luật Murphy*, Sa Khinh Vũ cảm thấy rất bất lực khi cứ nhất định phải đụng trúng người cô không muốn chạm mặt nhất – Lận Thần.
    Đối với Sa Khinh Vũ, Lận Thần thật sự còn đáng sợ hơn hổ, anh chỉ cô đi hướng Đông cô sẽ không đi hướng Tây, bảo cô ăn cà chua chắc chắn cô không dám ăn cà tím. Vì vậy nên khi được Lận Thần đưa tới nhà anh ở tạm ba tháng, cô cứ vừa ở vừa bất an.
    Trong thời gian ở cùng Lận Thần, ban đầu hai người rất ít chạm mặt nhau vì tính chất công việc của hai người đều bận rộn. Thế nhưng, việc bận chẳng bằng duyên phận, Sa Khinh Vũ và Lận Thần luôn rất có duyên tình cờ gặp mặt. Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén chứ huống chi một bên còn cố tình thổi cho lửa bén nhanh hơn.
    Lận Thần có tình cảm với Sa Khinh Vũ. Anh vốn là một người trưởng thành chững chạc, bản thân lại là một nhà ngoại giao hoạt động ở đại sứ quán nước ngoài nên tính cách có phần thâm trầm, lạnh lùng. Nhưng đồng thời anh cũng là một người hiểu rõ bản thân. Anh nhận ra tình cảm của mình rất sớm, cũng rất chắc chắn về việc mình thích Sa Khinh Vũ. Anh chuyển công tác về nước, vì cô, Sa Khinh Vũ chứ không phải vì bất cứ thứ gì khác.
    Sa Khinh Vũ cùng chung một mái nhà với Lận Thần, cứ ngày lại nối ngày trôi qua, dưới hình thức dung túng trá hình xen lẫn nghiêm khắc của Lận Thần, Sa Khinh Vũ đã không còn sợ anh như trước, ngược lại, cô hay ngây người nhìn anh hút thuốc, thích ngắm hàng lông mi vừa dài vừa đẹp của anh, cũng lỡ thích anh mất rồi.
    Những tưởng anh có tình em có ý thì sẽ nên đôi nhưng Sa Khinh Vũ và Lận Thần lại không thuận lợi như thế. Sa Khinh Vũ cảm thấy Lận Thần ở quá cao, cô không dám mơ tưởng tới anh, chỉ dám ôm tâm tư gặm nhấm một mình. Lận Thần thì phân vân không biết Sa Khinh Vũ có ý với mình không, nhiều lần thăm dò nhưng chẳng nhận được tín hiệu gì từ cô làm anh không dám manh động.
    Cả hai người cùng có những khúc mắc và hiểu lầm nhất định ở trong lòng, tuy không lớn lại chẳng chịu nói ra với nhau, thành ra cứ dây dưa giày vò lẫn nhau tới mức u sầu mệt mỏi. Mãi tới khi Lận Thần gặp nguy hiểm mà Sa Khinh Vũ lại không ở bên anh, chỉ có thể lo lắng một mình, cô mới nhận ra mình thật sự đã không thể tránh được đoạn tình này, mà cô cũng không muốn tránh.
    Đi cả chặng dài mới về bên nhau, hai người bắt đầu những ngày tháng ngọt ngào của mình, khi nào rảnh rảnh sẽ tung cẩu lương vương vãi cho vui. Chỉ là sự ngọt ngào của họ vẫn ẩn chứa những điều đè nén bên dưới, ví dụ như công việc ngoại giao của của Lận Thận, luôn có tính bí mật và tiềm tàng hiểm nguy, hoặc ví dụ như nỗi lòng Sa Khinh Vũ.
    Cô hiểu công việc của anh, lo cho anh, có rất nhiều điều muốn hỏi nhưng không muốn anh phải khó xử nên luôn giữ lại, cô trở thành một người hiểu chuyện, nhất mực tránh xa những câu hỏi có thể gây bất lợi cho mối quan hệ của hai người nhưng đồng thời lại vừa sợ mình như vậy sẽ làm Lận Thần thấy đau lòng.
    Lận Thần nửa do dự nửa muốn nói cho cô nghe về công việc của mình, Sa Khinh Vũ vừa né tránh vừa muốn cân bằng mối quan hệ của họ. Có thể nói đây chính là nút thắt lớn nhất trong mối quan hệ của họ, chỉ khi nào Lận Thần và Sa Khinh Vũ vuốt phẳng được tâm sự trong lòng thì họ mới có thể thật sự vui vẻ vô tư ở bên nhau.
    Nhưng chung quy lại, tình yêu vẫn luôn mang một sức mạnh kỳ
    diệu, nó sẽ dẫn đường cho người có tình đến với nhau, làm một tay nắm vững chãi để họ vịn vào vượt qua mọi khó khăn trắc trở và đến với một cái kết có hậu.
    Cả Sa Khinh Vũ lẫn Lận Thần đều có một mối tình đầu nhưng sau đó lại tan rã, mối tình đầu ấy giúp họ nhận ra rằng, tình yêu thực ra vốn chẳng cần dùng ba chữ “anh yêu em” hay “em yêu anh” để củng cố mà chính là tấm lòng dành cho nhau. Sa Khinh Vũ thân là một phóng viên mảng xã hội, cô đã chứng kiến rất nhiều mặt của thế giới này, từ nơi rực rỡ nhất đến những góc tối tăm nhất.
    Vì vậy, cô rất đặt nặng vấn đề tính mạng và sự thật, chính điều đó nhiều lúc đã gây ra cho cô cảm giác hoang mang, lạc lối, nhưng lúc ấy Lận Thần luôn xuất hiện bên cô. Thứ anh cho cô không chỉ là tình yêu mà còn là sự ân cần, niềm tin vững bước, cảm giác an toàn và tin tưởng.
    “Lần nào cũng thế, khi cô cần một bờ vai để tựa vào, anh luôn xuất hiện. Có thể anh không nói gì, có thể anh không có hành động nào mà chỉ đơn thuần xuất hiện nhưng anh xuất hiện đúng thời điểm, xuất hiện ngay tầm mắt cô, hiện hữu trong sinh mệnh cô.”
    ____
    boss hung du ong xa ket hon di” của tác giả Tuyên Trúc không chỉ là câu chuyện tình yêu của hai con người trên thế giới rộng lớn này mà còn là chuyện tình của những người gánh trên vai trách nhiệm với nhân dân, tổ quốc. Không chỉ nam chính, tuyến nhân vật của truyện có rất nhiều nhân vật đều là người của nhân dân, như Lận Thần là nhà ngoại giao, Mục Hoằng Dịch và Cố Hiểu Thần là bác sĩ, còn Liễu Duệ thì là bộ đội đặc chủng.
    Khác với người bình thường, những người như Lận Thần phải đặt trách nhiệm với nhân dân lên hàng đầu. Bởi vậy, câu chuyện tình yêu của họ cũng đặc biệt hơn so với mọi người, nó lúc nào cũng có thể khiến họ chịu nỗi đau chia cách thậm chí âm dương cách biệt, như Hạ Ngôn Sơ và Tô Diệp.
    Ngày thành phố Y xảy ra động đất, Lận Thần và Liễu Duệ đã phải đưa ra lựa chọn giữa người dân và người thương. Cuối cùng, hai người chọn cứu người dân trước. Đôi khi, mọi quyết định mà họ đưa ra đều phải lấy nhân dân làm đầu, nhưng bất kể có là quyết định gì, đối với người mình yêu, họ sẽ luôn dùng chính bản thân mình để bảo vệ người ấy.
    Với mình thì “Bánh răng” là một câu chuyện khá hay, trừ mỗi lúc ban đầu khi Sa Khinh Vũ và Lận Thần giày vò nhau quá lâu mà thôi, cũng khổ người đọc, đợi mãi không thấy nhân vật chính về bên nhau. Truyện có độ dài 50 chương mà riêng đoạn này chiếm mất 30 chương rồi. Nhưng sau đó thì tình tiết truyện cũng cuốn hút hơn hẳn, các vấn đề tồn đọng giữa hai người đều được giải quyết dứt khoát, gọn gàng. Nếu các bạn đang tìm một cuốn truyện để đọc thì mình nghĩ “Bánh răng” là lựa chọn không tồi đâu.
     
    Quan tâm nhiều
    #1

Chia sẻ trang này