Diễn Đàn SEO - vnseo.edu.vn - truy cập ngay sites.google.com/site/taiphanmemmobile/truyen-cuoi-tieng-anh-1 để đọc đầy đủ và nhiều hơn truyện cười tiếng anh mới nhất. Cập nhật liên tục những truyện cười tiếng anh mới nhất. Little Johnny Boy A new teacher was trying to make use of her psychology courses. She started her class by saying. “Everyone who thinks you’re stupid, stand up!”. After a few seconds, Little Johnny stoop up. The teacher said, “Do you think you’re stupid, Little Johnny?” “No, ma’am but I hate to see you standing there all by yourself” Bé Johnny Một giáo viên mới vào nghề đang thử áp dụng môn tâm lý của mình. Cô bắt đầu bài giảng bằng cách nói: “Em nào nghĩ rằng mình ngu ngốc thì hãy đứng lên!” Một vài phút sau, bé Johnny đứng dậy. “Em nghĩ rằng em ngu ngốc hả, Johnny,” cô giáo hỏi. “Không, thưa cô, nhưng em không thích phải nhìn thấy cô đứng đó mỗi một mình.” Because of absence Mother: Why did you get such a low mark on that test? Junior: Because of absence. Mother: You mean you were absent on the day of the test? Junior: No, but the kid who sits next to me was. Vì vắng mặt Mẹ : “Tại sao con lại bị điểm thấp như vậy trong bài kiểm tra đó hả?” Con trai: “Bởi vì vắng mặt " Mẹ : " Con muốn nói rằng đã vắng mặt vào ngày có bài kiểm tra đó à ? " Con trai : " Không, đứa vắng mặt là đứa ngồi cạnh con cơ. " Stone and Stone - Breaker A very strict officer was talking to some new soldiers whom he had to train. He had never seen them before, so he began: “My name is Stone, and I’m even harder than stone, so do what I tell you or there’ll be trouble. Don’t try any tricks with me, and then we’ll get on well together.” Then he went to each soldier one after the other and asked him his name. “Speak loudly so that everyone can hear you clearly,” he said, and don’t forget to call me "sir". Each soldier told him his name, until he came to the last one. This man remained last one. This man remained silent, and so Captain Stone shouted at him, “When I ask you a question, answer it! I’ll ask you again: What’s your name, soldier?” The soldier was very unhappy, but at last he replied. “My name’s Stone-breaker, sir”, he said nervously. Đá và người đập vỡ đá Một sĩ quan nghiêm khắc nói chuyện với một số lính mới mà ông ta phải huấn luyện. Ông chưa gặp họ bao giờ. Ông nói: “Tên tôi là Stone (nghĩa là đá) và tôi cứng rắn hơn đá. Cho nên phải làm đúng như tôi đã ra lệnh, nếu các anh không muốn gặp rắc rối. Đừng tìm cách đánh lừa tôi. Như thế chúng ta sẽ thoải mái với nhau hơn.” Rồi ông ta đến chỗ từng người lính hỏi tên. “Nói to lên cho mọi người cũng nghe rõ. Và đừng có quên "thưa ngài đấy nhé.” Từng người lính nói tên của mình, và rồi đến người cuối cùng. Người lính này đứng im. Đại úy Stone hét lên: “Khi tôi hỏi, anh phải trả lời. Tôi hỏi lại: tên anh là gì, anh lính kia?” Người lính tỏ vẻ không vui nhưng cuối cùng anh ta cũng lung túng trả lời: “Tên tôi là Stonebreaker (nghĩa là: người đập vỡ đá), thưa ngài Lucy A young mother believed that it was very wrong to waste any food when there were so many hungry people in the world. One evening, she was giving her small daughter her tea before putting her to bed. First, she gave her a slice of fresh brown bread and butter, but the child said that she did not want it like that. She asked for some jam on her bread as well. Her mother looked at her for a few seconds and then said, "when I was a small girl like you, Lucy, I was always given either bread and butter, or bread and jam, but never bread with butter and jam." Lucy looked at her mother for a few moments with pity in her eyes and then said to her kindly, "Aren’t you pleased that you’ve come to live with us now?" Bé Lucy Một bà mẹ trẻ cho là phí phạm thực phẩm trong khi có nhiều người đang đói trên thế giới là một điều rất sai trái. Một tối nọ chị cho cô con gái nhỏ dùng bữa ăn nhẹ trước khi cho bé đi ngủ. Trước tiên, chị đưa cho bé một lát bánh mì nâu mới được phết bơ, nhưng cô bé nói là nó không thích như vậy. Bé đòi phết cả một ít mứt trái cây lên trên bánh nữa. Mẹ bé nhìn bé một lát rồi nói: -“Khi mẹ còn bé như con, Lucy à, mẹ chỉ được ăn hoặc bánh mì phết bơ, hoặc bánh mì phết mứt, mà không bao giờ có bánh mì vừa phết bơ vừa phết mứt cả.” Lucy nhìn mẹ với cặp mắt thương hại trong giây lát rồi ân cần nói với mẹ: -“Thế mẹ có hài long là mẹ đã tới sống với bố và con bây giờ không?”