Bao nhiêu con người đang ngược xuôi trên những con đường trên khắp thế gian, thực hiện những cuộc hành trình trong thế giới vật chất và trong tâm tưởng, có bao nhiêu người thật sự dám sống, dám nếm trải cuộc sống của mình? Tôi thì nghĩ, miễn sao khi kết thúc một ngày, dù ngắn hay dài, thỏa thê hay mệt mỏi, những con người ấy vẫn thấy hiện lên trong óc một nơi để về, một người đang chờ đợi, thế cũng đủ lắm rồi.
Còn muốn nhìn khuôn mặt thật của đàn ông, phải đợi tới sau khi chia tay nhau. Đàn ông tử tế hay không, chia tay rồi đàn bà mới biết.
Câu này đúng nhỉ "Cãi vã đến đỉnh điểm chẳng qua cũng chỉ trong một phút, nhưng hãy ghi nhớ rằng trong một phút đó, những lời bạn nói ra, có thể bạn phải dùng đến hàng trăm tiếng đồng hồ cũng không thể bù đắp lại được."