QC Các CLB danh tiếng trước đây bất quá chỉ được tăng cường

Thảo luận trong 'Quảng cáo tổng hợp' bắt đầu bởi tommy7m, 2/4/21.

  1. tommy7m PageRank 1 Member

    Tham gia ngày:
    17/12/17
    Đây là vấn nạn chung, nhưng vấn đề của đội tuyển Anh xem ra nặng nề hơn cả bởi sự phân hóa (về chuyên môn, và nhiều mặt khác nữa) ở Premier League là lớn hơn bất cứ giải VĐQG nào khác. Bảo Guardiola hoặc Juergen Klopp huấn luyện đội Anh, chưa chắc họ đã làm được như Southgate!
    Link xem trực tiếp bóng đá miễn phí tại đây
    Ngày xưa, ĐTQG là nơi tập trung những cầu thủ tốt nhất mà một đất nước có được, nên đấy luôn là đội mạnh nhất trong một nền bóng đá. ĐTQG vô địch một giải đấu lớn chính là... bộ sách giáo khoa để giới bóng đá nghiên cứu, học hỏi. Chiến thuật hoặc lối chơi phổ biến trong bóng đá đỉnh cao chính là lối chơi, chiến thuật của đội tuyển vừa vô địch giải đấu lớn gần nhất.

    Các CLB danh tiếng trước đây bất quá chỉ được tăng cường 2-3 cầu thủ nước ngoài (tùy nơi), nên không bao giờ sánh được với ĐTQG về chất lượng cầu thủ. Bù lại, họ tập với nhau hàng ngày, nên nhuần nhuyễn, ăn ý hơn trong lối chơi. Mà, như đã nêu, đấy thường là lối chơi... của ĐTQG, hoặc của nền bóng đá nói chung.

    Bây giờ thì, trên lý thuyết, ĐTQG thậm chí có thể là đội... yếu nhất của một nền bóng đá. Nếu như Brighton hoặc Burnley bỗng có nguồn tiền khủng từ một nhà đầu tư bất kỳ, đủ để mua về bất cứ ngôi sao ưng ý nào, thì chỉ qua một đêm họ đã mạnh hơn cả đội tuyển Anh. Còn trên thực tế, đâu cần so sánh Tam Sư với Liverpool hoặc Man City, xem bên nào mạnh hơn về nhân sự!

    Các ĐTQG bây giờ vừa yếu, vừa mất cân đối, lại không thể thể bù đắp bằng sự ăn ý trong lối chơi. Họ không thể, mà cũng không nên rập khuôn cách chơi của các CLB mạnh. Có một điều tối kỵ dành cho các ĐTQG trong thời buổi này, đó là trào lưu “chơi bóng ngay từ hàng thủ” mà các CLB lớn thường áp dụng.

    Có quá nhiều lý do dễ hiểu: các cầu thủ không ăn ý (do không có thời gian tập), không đồng đều về đẳng cấp cá nhân (có ai dùng nấy, không được mua), cũng không tương đồng về cách chơi quen thuộc (do đến từ những CLB khác nhau). Chuyện chưa dừng lại ở những điều đơn giản như vậy.

    Ở CLB, John Stones có thể mất bóng dẫn đến bàn thua, nhưng vẫn dễ dàng gượng dậy. Bởi CLB Man City của anh đá đến trên dưới 60 trận mỗi năm. Và anh buộc phải hoàn thiện mình để đừng mất bóng, chứ không được chơi theo cách khác, an toàn hơn. Bởi Man City chắc chắn vẫn sẽ chơi như vậy hàng tuần, tập như vậy hàng ngày. Không thể giữ bóng, chuyền bóng, thậm chí lừa bóng ngay trước khung thành, anh sẽ không còn chỗ đứng ở CLB - nơi anh lĩnh lương hàng tuần.

    Đấy chỉ là một ví dụ nhỏ, nói lên vấn nạn lớn bao trùm Tam sư. Ở CLB, hậu vệ phải Kyle Walker có vị trí trung bình nằm trên phần sân đối phương, lại thường xuyên di chuyển vào giữa. Người ta thậm chí ca ngợi về “vai trò mới” mà Guardiola khai sinh cho môn bóng đá. Nếu không muốn dùng hậu vệ phải Walker theo cái cách mà anh tập và thi đấu ở CLB, thì Southgate phải làm sao? Ông phải làm sao với một Stones “phải giữ, chuyền, lừa bóng”?

    Đây là vấn nạn chung, nhưng vấn đề của đội tuyển Anh xem ra nặng nề hơn cả bởi sự phân hóa (về chuyên môn, và nhiều mặt khác nữa) ở Premier League là lớn hơn bất cứ giải VĐQG nào khác. Bảo Guardiola hoặc Juergen Klopp huấn luyện đội Anh, chưa chắc họ đã làm được như Southgate!
     
    #1

Chia sẻ trang này